Năm nào đó, trong một khu rừng sâu xa, có một anh chàng bắn cá vô cùng kỳ quái. Anh ta không có chiếc lưới bình thường mà chỉ có một chiếc bình chứa đầy nước mắt. Mỗi khi anh ta nhét một con cá vào bình, cá lại khóc thét, và những giọt nước mắt biến thành vàng ròng.
Một ngày nọ, anh ta gặp một cô gái cũng đang bắn cá. Cô gái này không có gì đặc biệt, trừ khi bạn tính đến việc cô có một con chim bói báo ngồi trên vai. Chim bói báo này, kỳ lạ thay, không hề nói gì mà chỉ vỗ cánh và cười khúc khích.
“Em cũng đang bắn cá à?” anh chàng hỏi, nhìn cô gái với ánh mắt đầy tò mò.
“Đúng vậy,” cô gái đáp, “nhưng em không cần bình nước mắt để bắn cá. Em có một cây cọc và một con ếch.”
“Con ếch?” anh chàng không thể tin.
“Đúng vậy, con ếch này rất thông minh. Nó biết khi nào cá bơi qua và chỉ chỉ vào chỗ đó,” cô gái giải thích.
Nhưng điều kỳ lạ nhất là khi anh ta và cô gái bắt đầu đối thoại, một con cá khổng lồ bỗng xuất hiện từ dưới nước, nhảy lên bờ và nói: “Tôi là vua cá của dòng sông này, và tôi không thể để các anh làm rối loạn cuộc sống của chúng tôi nữa!”
“Vậy em sẽ làm gì?” anh chàng hỏi cô gái.
“Em sẽ mời anh đến nhà em, chúng ta sẽ uống trà và trò chuyện,” cô gái cười rộ lên.
Và như vậy, anh chàng và cô gái bắt đầu một mối quan hệ kỳ lạ, nơi mà mỗi người đều có một bí mật riêng. Một ngày nọ, khi anh chàng mở bình nước mắt, anh thấy một con cá nhỏ nói: “Chúng tôi không bao giờ quên anh, và chúng tôi rất biết ơn anh đã bảo vệ dòng sông.”
“Đó là điều tôi luôn muốn làm,” anh chàng trả lời, nở nụ cười lớn.
Và thế là câu chuyện của anh chàng và cô gái, cùng với con cá khổng lồ và chim bói báo, trở thành một phần của truyền thuyết rừng xanh.
(269)