Trong một buổi chiều nắng ấm, chú hề nhỏ bé với bộ váy hồng nhạt bước vào quán cà phê cổ kính nằm lọt thỏm giữa những con phố hẹp. Anh ta ngồi xuống, nhìn ra cửa sổ và thấy một chiếc xe đạp đang bị một con chó con nhỏ vây quanh. Chó con mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe đạp như thể nó là một món quà kỳ diệu. Anh chó con tên là Pipo, và nó đã theo chân chú hề từ xa.
Một người đàn ông trung niên với bộ râu rậm rạp bước đến và đặt một cốc cà phê đen trước mặt chú hề. “Chào anh, anh có muốn nghe một câu chuyện không?” anh ta hỏi, giọng nói tràn đầy sự hào hứng.
Chú hề nhìn anh ta, nở nụ cười rạng rỡ và gật đầu. “Tôi rất muốn.”
“Vâng, có một lần, một người đàn ông giàu có đã tổ chức một cuộc thi xóc đĩa. Anh ta mời tất cả những người bạn thân nhất của mình đến dự và đặt cược hàng triệu đô la. Trong số những người tham gia có một người đàn ông trẻ, anh ta không chỉ đẹp trai mà còn rất thông minh.”
Chú hề nghe mà cười, “Vậy câu chuyện kết thúc thế nào?”
“Chính anh ta đã giành chiến thắng. Anh ta không chỉ có tài năng trong việc chơi bài mà còn có một bí mật đặc biệt. Mỗi khi anh ta xóc đĩa, anh ta luôn để ý đến những dấu hiệu nhỏ nhất và sử dụng trí não của mình để dự đoán kết quả.”
Người đàn ông rót thêm một ít cà phê vào ly của chú hề và tiếp tục câu chuyện. “Nhưng có một điều mà anh ta không biết, đó là một trong những người bạn thân nhất của anh ta, người đã luôn ủng hộ anh ta, thực sự là một chuyên gia về xóc đĩa.”
Chú hề nghe xong, mắt mở to. “Vậy anh ta đã làm gì?”
“Anh ta đã giả vờ thua để lôi kéo sự chú ý của người đàn ông giàu có và sau đó, khi cơ hội đến, anh ta đã lật đổ anh ta dễ dàng. Cuối cùng, anh ta đã trở thành người giàu nhất trong cuộc thi.”
Chú hề nở nụ cười hóm hỉnh. “Thật thú vị! Cảm ơn anh đã kể cho tôi nghe câu chuyện này.”
“Không có gì, tôi rất vui khi anh thích. Bây giờ, anh có muốn thử một chút xóc đĩa không?”
Chú hề nhìn anh ta, cười lớn và nói: “Tôi nghĩ tôi sẽ thử một chút. Nhưng đừng để tôi thua quá nhiều nhé!”
Tôi là Nguyễn Văn Thắng, người đã viết nên câu chuyện này. (Tổng cộng 252 từ)