Tôi ngồi trên ghế, lưng thẳng, mắt nhìn ra cửa sổ, thấy những tia nắng rực rỡ chui qua khe cửa, lấp lánh như những hạt cát nhỏ. Trong đầu tôi, một thoughts vô cùng vô lý nhảy múa, như là một trò đùa vô mà tôi không thể kiểm soát được.
Một bài viết về tài xỉu nhận code, thế mà tôi lại nghĩ đến một trò chơi mà tôi đã từng xem trên mạng xã hội, một người nào đó đang ngồi giữa sàn nhà, đầu đội một mũ lông, đang kể về một cuộc chiến kỳ lạ giữa các con rồng và con cọp. “Chính là cái này, chính là cái này,” anh ta nói, cười khúc khích, như thể đó là một sự thật tự nhiên.
Nhưng trở lại với tài xỉu nhận code, tôi lại tưởng tượng mình đang tham gia vào một cuộc thi tìm kiếm code bí mật, nơi mà mỗi mã nguồn là một phần của một bí ẩn lớn hơn. Tôi bắt đầu viết mã, từng dòng, từng dòng, và đột nhiên, màn hình xuất hiện một đoạn văn bản kỳ lạ: “Nếu ngươi muốn biết sự thật, hãy tìm đến ngọn núi xa xôi.” Tôi nhìn vào màn hình, cười lớn, nghĩ rằng mình đã rơi vào một trò chơi điện tử nào đó.
Trong khi đó, một bài viết khác về tài xỉu nhận code lại đưa tôi trở lại với một câu chuyện khác, về một nhóm bạn trẻ đang cố gắng kiếm tiền qua mạng, mỗi lần chiến thắng một ván tài xỉu là một bước tiến đến tự do tài chính. “Chúng ta sẽ làm cho cuộc sống của mình trở nên khác biệt,” một người trong nhóm nói, ánh mắt đầy quyết tâm.
Tôi cười, tưởng tượng mình cũng đang tham gia vào cuộc hành trình đó, mỗi ván tài xỉu như một bước tiến trong cuộc sống thực. Tôi viết mã, tôi cười, tôi tưởng tượng, và tôi quên đi tất cả những điều xung quanh.
Và thế là, tôi đã viết xong. Một bài viết về tài xỉu nhận code, nhưng lại mang trong mình những thoughts vô cùng ngộ nghĩnh và vô. Tôi nhìn vào màn hình, thấy những từ ngữ rời rạc, nhưng lại thấy một niềm vui nào đó trong sự hỗn loạn đó.
(Tổng cộng 268 từ) – Tú Anh