[Tài xỉu offline] Nỗi buồn game bài trong ngày nắng ấm
Trong một buổi chiều nắng ấm, tôi ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy những tia nắng rực rỡ chiếu qua những chiếc lá xanh. Trong đầu, tôi đang suy nghĩ về một trò chơi bài online mà tôi đã nghiện từ lâu, Tài xỉu offline. Nhưng lần này, tôi quyết định viết về một câu chuyện khác, một câu chuyện về một người bạn của tôi.
Cậu ấy tên là Đình, một người yêu thích chơi bài từ khi còn nhỏ. Đình kể rằng anh ấy đã từng chơi nhiều trò bài online, từ poker đến Tài xỉu, nhưng cuối cùng anh ấy đã quyết định thử một cách khác, offline. “Offline có cái hay riêng của nó,” Đình cười nói, “Bạn không cần lo lắng về việc mất mạng giữa chừng, và bạn có thể chơi cùng bạn bè mà không cần lo lắng về thời gian.”
Một ngày nắng ấm như thế này, Đình đã mời tôi và một số bạn bè khác đến nhà anh ấy chơi Tài xỉu offline. Chúng tôi mang theo những bộ bài đẹp mắt, những con bài với họa tiết tinh xảo và những bộ cờ lắc cổ điển. Đình đã chia bài cho chúng tôi, và cuộc chơi bắt đầu.
“Chơi bài offline có một điểm thú vị là bạn có thể trò chuyện nhiều hơn,” Đình nói, ánh mắt sáng lên. “Khi chơi online, bạn chỉ cần tập trung vào màn hình mà thôi.” Chúng tôi cười nói, chia bài, và bắt đầu chơi. Mỗi người trong chúng tôi đều cố gắng nhớ kỹ từng lá bài mà mình đã nhận được, để không bị lừa bởi bạn bè.
Trong suốt buổi chiều, chúng tôi đã chơi rất nhiều ván. Đình đã giành được nhiều ván, nhưng tôi và bạn bè của tôi cũng không kém. Chúng tôi cười, nói chuyện, và cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng rồi, khi ánh hoàng hôn xuống, chúng tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
“Chắc chắn rồi,” Đình nói, “Đây là trò chơi tốt nhất để thư giãn vào buổi chiều nắng ấm.” Chúng tôi cười lớn, nhưng trong lòng ai cũng có một cảm giác gì đó không thể diễn tả được.
Cuối cùng, chúng tôi đứng dậy, thu gọn bộ bài, và ra về. Tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, như đã bỏ qua một điều gì đó quan trọng. Tôi không biết rằng, từ hôm đó, tôi sẽ không còn chơi Tài xỉu offline nữa.
[ 366 ]