Trong một trận tài xỉu phạt góc, anh em cứ ngồi đó mà cười khúc khích, không ai đoán được rằng quả bóng sẽ bay vào lưới hay không. Rồi lại có một người bạn nói: “Mình nghĩ rằng nếu anh ấy đá phạt góc, có lẽ anh ấy sẽ làm rơi cả cột dọc.” Nghe xong, cả nhóm cười lớn, không ai biết rằng chính anh bạn đó sẽ là người làm rơi cả đội.
Một ngày nọ, em đi xem trận đấu và thấy một cầu thủ đá phạt góc, nhưng không phải là phạt góc thông thường mà là… một phạt góc bằng chân phải! Đúng vậy, anh ấy đã làm cả khán giả cũng như đồng đội ngạc nhiên. Rồi lại có một người nói: “Nếu anh ấy làm được điều đó, thì mình cũng có thể làm được.”
Trong một trận đấu khác, có một cầu thủ đã đá phạt góc mà không có ai đứng sẵn sàng bắt. Anh ấy đứng đó, nhìn vào khung thành, rồi nói: “Mình nghĩ rằng nếu mình đứng quá gần, có thể bóng sẽ bay qua mình.” Rồi anh ấy đứng cách khung thành khoảng 10 mét và đá phạt. Bóng bay qua, nhưng không vào lưới, mà lại bay qua cả khán giả.
Một ngày nọ, em nghe nói rằng có một đội bóng đã tổ chức một cuộc thi tài xỉu phạt góc. Họ đã đặt ra quy định rằng nếu ai đó đá phạt góc và bóng bay vào lưới, người đó sẽ phải ăn một quả trứng sống. Rồi lại có một người bạn nói: “Mình nghĩ rằng nếu mình thắng, mình sẽ không ăn trứng sống đâu.”
Cuối cùng, em ngồi lại và tính toán, tính toán, tính toán. Rồi em nói: “Nếu mình viết tiếp, có lẽ mình sẽ viết mãi mãi.” Rồi em lại viết thêm một đoạn nữa, và một đoạn khác, và một đoạn khác nữa.
()