Một ngày nọ, chú chó Bí Bối ngồi dưới gốc đào ngắm trời xanh, cảm thấy mình như một bài thơ chưa được viết. Một con kiến hỏi về khó khăn của thế giới, Bí Bối cười lớn: “Khó khăn là số lần em phải leo cây lấy hạt dẻ.” Một con chim sẻ hỏi về tình yêu, Bí Bối trả lời: “Tình yêu là cơn mưa chiều bất ngờ, ướt át nhưng nhẹ nhõm.” Cô bé hỏi cách trở thành nhà văn, Bí Bối khuyên: “Viết như nói chuyện với chú chó.” Đêm đến, mưa rơi, Bí Bối thấy từng giọt nước như câu chuyện cuộc sống, có khi là nước mắt, có khi là niềm vui nhỏ. Trong giấc mơ, ông lão bảo cuộc sống như trò tài xỉu dễ ăn, chỉ cần biết cách chơi là được.